THẬP THỦ LIÊN HOÀN
Không đề
Anh hỡi phương trời có nhớ em
Giờ đây kỷ niệm lướt qua thềm
Nghe thu ướt đẫm trời xao xuyến
Gối mộng tìm về phút dịu êm
Lá úa bay bay đầy trước ngõ
Hương xưa lác đác rụng sau rèm
Xuyên qua sương khói màu hư ảo
Lạnh lẽo canh dài ngọn gió đêm
Ngọn gió đêm buồn lạnh nhớ thương
Lời nào kể hết nỗi tơ vương
Cho sầu chẳng buốt cơn hiu quạnh
Để lệ thôi đau chữ đoạn trường
Phố cũ còn ươm từng kỷ niệm
Đường xưa vẫn lắng chút dư hương
Gần nhau cứ ngỡ đời như mộng
Cách biệt rồi hay vạn dặm đường
Dặm đường lưu luyến mấy vần thơ
Góp nhặt tâm tư dệt ý chờ
Thảo bức thư tình xuân lại nở
Xây lầu ước mộng mắt hoài mơ
Quên đi ngang dọc đầy mưa gió
Bỏ hẳn chung quanh rối cuộc cờ
Ta có nhau rồi bên chén rượu
Lòng mình tự đó nhẹ như tơ
Tơ lòng nhỏ xuống gửi tay chàng
Có giọt thu sầu đẫm mấy trang
Nam nữ vừa hay tình một hội
Á Âu mới biết luỵ đôi đàng
Ôm lòng thương cảm mềm chua xót
Nuốt lệ u buồn khóc dở dang
Réo rắt cung đàn mơ ước cũ
Tìm đâu được nửa ánh trăng vàng
Trăng vàng nửa mảnh dọi song hờ
Nửa mảnh treo ngoài vạn dặm thơ
Gác vắng em ngồi đan luyến nhớ
Phương xa anh có dệt mong chờ
Trót say đôi phút đời tan mộng
Chợt tỉnh bao lần lệ ủ mơ
Hiu hắt mây sầu trong mắt đợi
Mênh mông sóng nước đẫm sương mờ
Mờ mịt thu sầu lặng lẽ rơi
Ngẩn ngơ mây tím đọng ven trời
Lá vàng theo gió bay lơi lả
Hoa trắng xa cành rụng tả tơi
Nhớ cánh thư hồng mơ thắm mộng
Thương dòng lá biếc ý xanh lời
Ngoài kia mờ ảo làn sương mỏng
Thêm một phương buồn chẳng hẹn vơi
Vơi đầy nhung nhớ vọng xa xôi
Người hỡi mai đây gặp giữa đời
Nỗi khổ riêng mang rồi xẻ nửa
Niềm vui thầm hẹn sẽ chia đôi
Sầu tan theo nắng chiều thu vợi
Mộng lắng trên tay chén rượu mời
Lúc cánh hoa mơ vàng lối hẹn
Là tình xuân thắm mãi anh ơi
Anh ơi dù một chút mơ màng
Nguyện giữ đời đời vạn tiếng vang
Vọng nhớ từng đêm đêm hạ trắng
Đưa duyên mỗi sáng sáng thu vàng
Đây trời nhã nhạc dang tay đón
Đó mảnh chân tình gửi gió sang
Chấp cánh tung bay vòng ước mộng
Say sưa ta lướt giữa mây ngàn
Ngàn thương gói ghém lại đôi dòng
Bỗng chốc đêm huyền hóa viễn vông
Hứng giọt mưa buồn xao xác lá
Ôm làn gió lạnh tái tê lòng
Đành xuôi định mệnh mà thua cuộc
Cố níu ân tình cũng uổng công
Chẳng thể gần nhau kề vạn nẻo
Anh ơi trời đất quá mênh mông
Mênh mông khói tỏa khoảng trời mơ
Mõi mắt trông theo cánh nhạn mờ
Nhớ dáng thu xưa sầu ngớ ngẩn
Thương hình bóng cũ mộng vu vơ
Đâu ngờ gặp mặt là yêu mến
Nào biết xa nhau mãi đợi chờ
Ước buổi xuân hồng hoa lá nở
Đem về chung kết một lầu thơ
Lan Anh
………………………………….
THẬP THỦ LIÊN HOÀN
Không đề
(Mượn vần của Lan Anh)
Gió nhẹ vờn trêu suối tóc em
Chênh vênh vạt nắng ngự bên thềm
Ngại ngùng ánh mắt trao duyên thắm
E ấp làn môi hé nụ êm
Cánh bướm say mơ vừa lả cánh
Rèm hoa ủ mộng thoáng buông rèm
Tình anh là chiếc nôi êm nhịp
Ru giấc tương tư mộng những đêm
Những đêm thao thức mối sầu thương
Chợt thấy tim côi chớm lụy vương
Dõi bóng trăng khuya bao thu vắng
Khơi giòng tâm sự những canh trường
Còn đây thoang thoảng mùi bồ kết
Vẫn đó ngọt ngào sắc dạ hương
Có phải tình yêu trò cút bắt
Tựa như ga nhỏ ở bên đường
Đường về lưu luyến bức tranh thơ
Hoa lá dường như cũng đón chờ
Bóng liễu bên hồ giăng liễu mộng
Vầng trăng dưới nước tỏa trăng mơ
Làng quê bận rộn lo cầy cấy
Phố thị nhàn dư mải đánh cờ
Thấy khói lam chiều cơn gió thoảng
Ôm đàn cất tiếng dạo cung tơ
Tơ liễu buồn giăng bởi nhớ nàng
Ôm sầu hát khúc “Lệ Đài Trang”
Ngày xưa gác tiá thì hai lối
Thuở đó lầu son chỉ một đàng
“Nhớ bạn thêm dài giây phút đợi
Chờ em mở rộng cánh tay dang”
Nhưng nào trọn vẹn như mong ước
Lỡ với trăng sao vỡ mộng vàng
Mộng vàng đã lỡ mối duyên hờ
Nửa mảnh trăng treo nhạt ý thơ
Chức Nữ đêm khuya hoài ngóng đợi
Ngưu Lang canh vắng vẫn trông chờ
Gác Đằng xao xuyến ươm cơn mộng
Lầu Thúy bâng khuâng dệt giấc mơ
Ô thước nhịp cầu chưa rõ lối
Trời đêm le lói ánh sao mờ
Mờ sương giăng mộng lá thu rơi
Thao thức tìm nhau tận góc trời
Suối tóc làn môi còn đắm đuối
Bờ mi khóe mắt vẫn mê tơi
Tim vừa rối nhịp không thành tiếng
Thơ bỗng lạc vần chẳng thoát lời
Người hỡi sao đành tâm dứt đoạn
Đêm về mang nỗi nhớ đầy vơi
Vơi đầy giấc mộng thuở xa xôi
Sánh bước cùng nhau đến trọn đời
Duyên thắm đôi ta giờ cách trở
Tình xuân hai ngã đã phân đôi
Gặp nhau chẳng nợ câu chào đón
Đối mặt không mang tiếng gọi mời
Chạm vai ghé nón vờ kẻ lạ
Cúi đầu ngăn ngấn lệ tuôn rơi
Rơi rơi giọt đọng giấc “mơ màng”
Thánh thót đêm mưa họa nhạc vang
Hạ đến Xuân tràn hoa thắm sắc
Đông qua Thu lượm lá hanh vàng
Nhặt vì sao rụng vừa rơi đến
Ngắm ánh trăng soi mới chiếu sang
Ta gối vầng mây ru mộng ước
Theo làn gió thoảng giữa muôn ngàn
Ngàn năm con sóng vẫn xuôi dòng
Sáu nhịp Tràng Tiền vẫn nhớ mong
Núi Ngự thân thương tràn tấc dạ
Sông Hương xao xuyến ngập trong lòng
Chuông chùa Thiên Mụ còn vang vọng
Bóng nắng Ngọ Môn vẫn sắc hồng
Huế dấu yêu ơi chừ nhớ qúa
Nhiều đêm mắt dõi phía trời đông
Trời đông cố quận vẫn thường mơ
Núi cách sông ngăn sóng mịt mờ
Đất khách đơn côi lòng ủ rũ
Quê Người một bóng dạ chơ vơ
Hoài trông mắt biếc làn môi đợi
Mãi mộng mi ngoan suói tóc chờ
Ước nguyện mai sau mình gặp mặt
Kề vai sánh bước ngập hồn thơ
Dấu Chân Hoang